Em ở đâu anh phi trâu đến đón

Mong ước giản dị khi đi thi; Phiên bản dép tổ ong đế xuồng...





Tưởng tượng của chúng mình bao giờ cũng khác xa với thực tế :))









Ước mơ của chúng tớ chỉ mong manh giản dị thế thôi.









Nước nào cũng là nước, nhưng rơi vào đâu, rơi lúc nào mới là vấn đề.







Phiên bản tổ ong đế xuồng thời đại mới.









Thú thực là nhiều lúc tớ cũng không hiểu thế nào mới là nghệ thuật.







Hà Nội mùa này phố cũng như sông.







Có cần phải phũ phàng như thế không mèng ơi?







Càng già càng lười mới đau.







Tận dụng vỏ bia làm đẹp đỡ tốn xèng ra quán.







Em ở đâu anh phi trâu tới đón, há há.









Có cái gì đó không ổn :))









Em chẳng hiểu tại sao càng đọc càng buồn ngủ mới chết.







Nào cố lên anh ơi, mỗi người một chân đẩy cho nhanh.







Anh đã không vào bếp thì thôi, đã ra tay là phải che chắn thế này.







Phiên bản Macbook thế hệ mới.







Bệnh của những người lười.







Cứ phải sắm mấy cái ống mút dài thế này cho tiện.







Em cũng đồng ý với ý kiến của chị ạ.



Xúc Xích


No comments:

Post a Comment