Tàu ngầm Mỹ, hình minh họa.
Tạp chí The Week ngày 21/5 bình luận, từ năm ngoái đã xuất hiện một số hoạt động xây dựng bất thường ở Biển Đông. Trung Quốc đã và đang biến 7 bãi đá ngầm, rặng san hô ở quần đảo Trường Sa (thuộc chủ quyền Việt Nam, Bắc Kinh xâm lược và chiếm đóng bất hợp pháp từ năm 1988, 1995 đến nay) thành các đảo nhân tạo với mục đích đặt các căn cứ quân sự bao gồm sân bay trên đó.
Những hòn đảo nhân tạo (bất hợp pháp) này sẽ cung cấp cho Trung Quốc sự hiện diện quân sự lớn hơn trong khu vực để củng cố tuyên bố chủ quyền (vô lý, phi pháp) của Bắc Kinh với hầu như toàn bộ Biển Đông giàu tài nguyên nghề cá và năng lượng. Bắc Kinh ví von chúng như những chiếc tàu sân bay cố định 24 giờ/ngày, 365 ngày/năm. Trong thuật ngữ quân sự, tiền đồn đảo nhân tạo Trung Quốc xây dựng là một "chuỗi hủy diệt" bao gồm các loại máy bay có và không có người lái, vệ tinh do thám, chiến hạm mặt nước và tàu ngầm.
Trong trường hợp nổ ra một cuộc chiến tranh, "chuỗi hủy diệt" của Trung Quốc có thể dễ dàng xác định và theo dõi chiến hạm đối phương, đặc biệt là các loại lớn như tàu sân bay và có thể đánh chìm chúng. Nhưng các tiền đồn quân sự của Bắc Kinh có nhiều nguy cơ bị hủy diệt hơn so với các tàu sân bay có thể cơ động. Trường hợp xảy ra chiến tranh thực tế, những tiền đồn nhỏ không đủ khả năng tồn tại trong một vài giờ. Chúng khá hữu ích trong thời bình, nhưng lại nguy hiểm và số mệnh cực kỳ ngắn ngủi trong thời chiến.
Ví dụ như đảo nhân tạo Trung Quốc xây (trái phép) ở bãi Chữ Thập hiện có tốc độ quân sự hóa tiên tiến nhất. Ngoài bãi đá này, Bắc Kinh còn xây 2 sân bay khác trên đá Châu Viên và Gạc Ma. Đầu năm nay Philippines đã báo động về sự bồi lấp, xây dựng trái phép tại đây. Chỉ 3 tháng ngắn ngủi, Trung Quốc đã tạo ra một đảo nhân tạo rộng 200 mét, dài 300 mét và một diện tích khoảng 100 ngàn mét vuông.
Đổi lại, hãng thông tấn nhà nước Trung Quốc mỉa mai Philippines là "nhóc con", châm chọc những nỗ lực của Manila khởi kiện đường lưỡi bò Trung Quốc là "lố bịch", cáo buộc Hoa Kỳ đứng đằng sau mọi thứ và các quốc gia nhỏ hơn không có ham muốn của riêng mình. Một thế giới hoang tưởng trong con mắt truyền thông nhà nước Trung Quốc. Lính Trung Quốc đã chiếm 6 rặng san hô ở Trường Sa năm 1988 (xâm lược của Việt Nam), rồi xây dựng một pháo đài nhỏ gồm quân đồn trú, một bến tàu, sân bay trực thăng, một vài khẩu súng, súng máy phòng không trên lô cốt bê tông ở Chữ Thập.
Năm 2011 quân đội Trung Quốc PLA thiết kế đá Chữ Thập là trụ sở chỉ huy chính lực lượng chiếm đóng (bất hợp pháp) ở Trường Sa. Đến lúc đó các tiền đồn đã được phát triển thành các công sự nhà nổi kiên cố, thậm chí có cả nhà kính trồng rau quả tươi. Ngày nay, nó lại biến thành những hòn đảo nhân tạo đủ lớn để xây 1 đường băng 3000 mét hoàn chỉnh với 1 sân đỗ. Đường băng như vậy có thể chứa hầu hết máy bay quân sự của PLA.
Trung Quốc đã xây tiền đồn quân sự kiên cố bất hợp pháp ở đá Chữ Thập trước khi biến bãi đá này thành đảo nhân tạo.
Nhưng một căn cứ không quân cần nhiều hơn thế. Ngoài đường băng, nó cần có nhà chứa máy bay, cơ sở bảo dưỡng, một doanh trại, bồn chứa nhiên liệu và hầm đạn dược. Nghe như có vẻ cần rất nhiều không gian, nhưng Hải quân Mỹ được trang bị đầy đủ chỉ với 1 chiếc tàu sân bay của nó. Trung Quốc xây thêm 1 cảng nhân tạo để Chữ Thập có khả năng hỗ trợ các tàu chở dầu, tàu tiếp tế và tàu hải quân hoàn chính.
Trung Quốc đưa ra cái cớ để mở rộng (bất hợp pháp) 7 bãi đá ở Trường Sa là để khẳng định đường lưỡi bò (phi pháp) nhưng lâu nay PLA không có nguồn lực để "tuần tra". Máy bay không người lái sẽ được Trung Quốc dùng vào việc trinh sát, do thám, "giám sát" hàng hải. Chữ Thập bản thân nó không tạo ra một đơn vị đồn trú lớn và sử dụng máy bay không người lái giảm bớt nhu cầu nhân lực.
Mọi chuyện sẽ rất khác trong một cuộc chiến tranh. 7 bãi đá, rặng san hô Trung Quốc chiếm đóng là rất nhỏ bé và ít về số lượng, không đảo nhân tạo nào có khả năng tự cung tự cấp. Mặt khác các tiền đồn này không thể di chuyển trong khi vị trí của nó lại cực kỳ rõ ràng. Biết được tọa độ chính xác của đảo nhân tạo này có nghĩa là có thể biết nơi để tìm thấy nó và đánh bom. Điều này đặc biệt nghiêm trọng trong thời đại của vũ khí dẫn đường chính xác từ xa.
USS Michigan, một tàu ngầm tên lửa lớp Ohio trong biên chế Bộ Tư lệnh Thái Bình Dương của Hải quân Hoa Kỳ có khả năng phá hủy "căn cứ không quân" Trung Quốc trên đảo nhân tạo Chữ Thập chỉ trong vài phút. Một đợt tấn công với 10 tên lửa hành trình Tomahawk-D sẽ tạo ra "cơn mưa" 1660 quả bom bi trên đảo nhân tạo, phá hủy máy bay, radar, tháp điều khiển, kho chứa nhiên liệu, xe bảo dưỡng và kho đạn dược. USS Michigan mang tổng cộng 154 tên lửa Tomahawk.
Trung Quốc có thể lắp đặt hệ thống phòng không Hồng Kỳ 9 tương tự như các tên lửa Patriot của Mỹ ở đây. Và một lực lượng đổ bộ của Thủy quân lục chiến có thể xóa sổ chúng một cách đơn giản. Điểm mấu chốt là các căn cứ của Trung Quốc quá dễ bị tấn công, chúng sẽ được dùng 1 lần trong chiến tranh với tuổi thọ chỉ được tính trong ngày, nếu không nói là trong giờ. Những căn cứ không quân mới Trung Quốc thiết lập (bất hợp pháp) có thể hữu ích vơi họ trong thời bình với việc "giám sát" Biển Đông và canh chừng các nước láng giềng nó không hải lòng.
Theo : http://ift.tt/1Slodff
No comments:
Post a Comment